VĂN TẢ BÀ NỘI
VĂN TẢ BÀ NỘI
Nội em nay vẫn chưa già
Chiều chiều Bà phóng xe ga trên đường
Mắt Bà nom vẫn tinh tường
Làm ông hàng xóm “bị thương” mấy lần
Giọng Bà em hát trong ngần
Lúc trầm lúc bổng bần thần hồn ai
Tóc Bà hoe đỏ ngang vai
Diện giày cao gót, áo dài đẹp ghê
Hôm nay cô giáo ra đề
Bắt cả lớp tả đúng về Bà em
Em ngồi tả hệt như trên
Cô bắt viết lại - mắng thêm một tràng:
Đã Bà là phải rụng răng
Lưng còng, tóc bạc như trăng trên trời
Bà thời không được ăn chơi
Mắt đeo kính lão, miệng môi nhai trầu
Đã Bà là phải ngồi khâu
Không được vào quán Kà - Rầu - Ô - Kê
Nhất là không được si mê
Quần là áo lượt, phóng xe ào ào
Em nghe chẳng hiểu thế nào
Phải về hỏi mẹ xem sao vụ này?
Tả sai, chữ trả cho thày
Còn như tả đúng thì đầy mông roi...
Mau mau về bảo mẹ thôi
Hay đổi Bà khác theo lời cô khuyên???”
Ngọc Tô sưu tầm